“不寄一字將”的意思及全詩出處和翻譯賞析
“不寄一字將”全詩
帶日羨寒鴉,灑鹽引癡羊。
那知韶葩妍,有此秋節剛。
千金非我愛,所重在行藏。
奮然斬畫史,低頭笑君王。
呈身由諂壬,百態恐不當。
照影見冠佩,豈不羞帷房。
自從到北庭,豈閱紫塞霜。
年年鴻雁歸,不寄一字將。
卻悲降將軍,高臺望故鄉。
至今青冢上,沙草不肯黃。
吾觀嬌色兒,睥睨此濫觴。
孽閹擅國辟,天地為低昂。
眼前殺師傅,但有涕淋浪。
區區一女子,去留系毫芒。
我行桃李村,吭髻余舊妝。
負薪行汲泉,不愿同康莊。
為計盍不爾,乃以美自戕。
初心豈其然,薄命遭彼狂。
離騷照白日,至今祖文章。
婉孌古稱士,后先出寒鄉。
遺刻共想像,再歌重慨慷。
分類:
鄴守以石刻屈平昭君像見惠因思大夫之忠貫白日而凌秋霜在所不論而昭君以傾國之艷擅天下之色乃不肯自同眾姬貨畫師以求媚此尤為可感者為賦此篇
“不寄一字將”全詩拼音讀音對照參考
yè shǒu yǐ shí kè qū píng zhāo jūn xiàng jiàn huì yīn sī dài fū zhī zhōng guàn bái
鄴守以石刻屈平昭君像見惠因思大夫之忠貫白
xuán tí cháo xī lì, jiāo diàn chūn fēng xiāng.
璇題朝曦麗,椒殿春風香。
dài rì xiàn hán yā, sǎ yán yǐn chī yáng.
帶日羨寒鴉,灑鹽引癡羊。
nǎ zhī sháo pā yán, yǒu cǐ qiū jié gāng.
那知韶葩妍,有此秋節剛。
qiān jīn fēi wǒ ài, suǒ zhòng zài háng cáng.
千金非我愛,所重在行藏。
fèn rán zhǎn huà shǐ, dī tóu xiào jūn wáng.
奮然斬畫史,低頭笑君王。
chéng shēn yóu chǎn rén, bǎi tài kǒng bù dàng.
呈身由諂壬,百態恐不當。
zhào yǐng jiàn guān pèi, qǐ bù xiū wéi fáng.
照影見冠佩,豈不羞帷房。
zì cóng dào běi tíng, qǐ yuè zǐ sāi shuāng.
自從到北庭,豈閱紫塞霜。
nián nián hóng yàn guī, bù jì yī zì jiāng.
年年鴻雁歸,不寄一字將。
què bēi xiáng jiàng jūn, gāo tái wàng gù xiāng.
卻悲降將軍,高臺望故鄉。
zhì jīn qīng zhǒng shàng, shā cǎo bù kěn huáng.
至今青冢上,沙草不肯黃。
wú guān jiāo sè ér, pì nì cǐ làn shāng.
吾觀嬌色兒,睥睨此濫觴。
niè yān shàn guó pì, tiān dì wèi dī áng.
孽閹擅國辟,天地為低昂。
yǎn qián shā shī fū, dàn yǒu tì lín làng.
眼前殺師傅,但有涕淋浪。
qū qū yī nǚ zǐ, qù liú xì háo máng.
區區一女子,去留系毫芒。
wǒ xíng táo lǐ cūn, kēng jì yú jiù zhuāng.
我行桃李村,吭髻余舊妝。
fù xīn xíng jí quán, bù yuàn tóng kāng zhuāng.
負薪行汲泉,不愿同康莊。
wèi jì hé bù ěr, nǎi yǐ měi zì qiāng.
為計盍不爾,乃以美自戕。
chū xīn qǐ qí rán, bó mìng zāo bǐ kuáng.
初心豈其然,薄命遭彼狂。
lí sāo zhào bái rì, zhì jīn zǔ wén zhāng.
離騷照白日,至今祖文章。
wǎn luán gǔ chēng shì, hòu xiān chū hán xiāng.
婉孌古稱士,后先出寒鄉。
yí kè gòng xiǎng xiàng, zài gē zhòng kǎi kāng.
遺刻共想像,再歌重慨慷。
“不寄一字將”平仄韻腳
平仄:仄仄平仄平
韻腳:(平韻) 下平七陽 (仄韻) 去聲二十三漾 * 平仄拼音來自網絡,僅供參考;詩句韻腳有多個的時候,對比全詩即可判斷。